Người dịch: Whistle

Diệp Thiêm, người có thân hình mập mạp, thuận tay đập chết một con cương thi, nhìn đàn cương thi lít nha lít nhít đang ùa đến từ bốn phương tám hướng, gã ta nhíu mày, hỏi:

“Còn cần bao lâu nữa?”

“Thiếu gia.” Hộ vệ toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói:

“Thứ này không biết được làm bằng vật liệu gì, pháp thuật, võ kỹ đều không thể gây sát thương, e rằng còn cần thêm một khoảng thời gian nữa.”

“Thôi bỏ đi.” Diệp Thiêm thở dài:

“Đã Nguyên Tinh ở thế giới này không phải là thứ quý hiếm, chắc chắn trong kho của ngân hàng sẽ không có bao nhiêu, mang sổ sách đi.”

“Chúng ta đi thôi!”

“Vâng!”

Tên hộ vệ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dừng động tác, một nhóm người nhân lúc đám cương thi vẫn chưa ùa đến, lao ra ngoài như tên bắn.

Những người đến đây lần này đều là cao thủ, bọn họ mạnh mẽ đâm thẳng tới, không lâu sau đã chạy thoát.

Tuy rằng Diệp Thiêm mập mạp, nhưng thân pháp lại vô cùng linh hoạt, với thực lực cửu phẩm, e rằng ngay cả cao thủ thập phẩm cũng không nhanh bằng gã ta.

“Thiếu gia.”

Trên sân thượng, thương đội Diệp gia lại tập hợp.

Quản gia Diệp bá chắp tay nói:

“Theo như tin tức mà chúng ta thu thập được, số người Tinh Tộc sống sót ở thành phố này còn khoảng hơn một vạn người, có bốn căn cứ, mỗi căn cứ đều có thủ lĩnh.”

“Thú vị đấy.” Diệp Thiêm mập mạp, mắt híp lại, cười nói:

“Xem ra, người ở mảnh vỡ thế giới này đã quen với tận thế, vậy cũng tốt, tình hình của bốn khu như thế nào?”

“Đông Khu Tinh Đế, người này phóng khoáng, thích kết giao bạn bè, Đông Khu cũng là căn cứ giao lưu buôn bán sầm uất nhất trong bốn khu.” Diệp bá trả lời:

“Tây Khu Hắc Đế, người này rất thích kiểm soát, ngay cả những người thân thiết nhất bên cạnh cũng bị người này hạ Tâm Linh Bí Pháp, trung thành tuyệt đối với gã ta.”

“Nam Khu Bạch Đế Song Tử, rất có uy tín.”

“Bắc Khu Cuồng Vương, thực lực chắc là mạnh nhất trong số các thủ lĩnh bốn khu, vì quá mê mẩn tu luyện Niệm Lực, nên người này đã trở nên điên cuồng, khó gần, cũng là người nguy hiểm nhất.”

“Ừm…” Diệp Thiêm chống cằm, trầm ngâm:

“Theo Diệp bá, thực lực của mấy người đó như thế nào?”

“Ít nhất cũng là bát phẩm.” Diệp bá nghiêm mặt nói:

“Có thể sống sót giữa mấy chục triệu người, mấy người này, không ai không phải là nhân vật kiệt xuất, nếu như có truyền thừa, e rằng bọn họ đã có thể trở thành Siêu phẩm.”

“Trong số đó, Cuồng Vương và Bạch Đế Song Tử, nếu liên thủ, rất có thể sẽ có uy lực thập phẩm.”

Thập phẩm!

Là cảnh giới cao nhất của Phàm Giai.

Đương nhiên, thập phẩm cũng có mạnh yếu, cho dù Cuồng Vương có thực lực thập phẩm, Diệp Thiêm và những người khác cũng không sợ.

Nhưng Cuồng Vương không chỉ có một mình, y còn đại diện cho một thế lực.

Đánh đơn lẻ…

Tận thế không có nhiều quy tắc như vậy.

“Kẻ điên thì không thể nào hợp tác.” Diệp Thiêm trầm ngâm, trước tiên loại trừ một người:

“Loại người như Hắc Đế cũng không đáng tin cậy, lỡ như gã ta trở mặt, chẳng phải chúng ta sẽ mất hết sao? Tinh Đế thích hợp để kết bạn, nhưng không thích hợp để hợp tác.”

“Cho nên…”

“Nam Khu, Bạch Đế Song Tử!”

Hợp tác với Bạch Đế Song Tử, mượn sức của bọn họ để thu thập Nguyên Tinh, đợi đến khi thế giới dung hợp, Tinh Tộc sẽ trở thành một trợ thủ đắc lực của Diệp gia.

Đây chính là kế hoạch của Diệp Thiêm, có thể nói là một công đôi việc.

“Thiếu gia!” Diệp Thiêm định đưa ra quyết định, một người vội vàng chạy lên sân thượng, thở hổn hển nói:

“Kỷ… người của Kỷ gia xuất hiện ở Nam Khu.”

“Cái gì?” Diệp Thiêm biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ tiếc nuối, thậm chí còn có chút sợ hãi:

“Kỷ Yêu cũng đến đây sao?”

“Thiếu gia.” Diệp bá cũng nghiêm mặt, trầm giọng nói:

“Người của Kỷ gia xuất hiện ở Nam Khu, e rằng đã đạt thành thỏa thuận hợp tác với Bạch Đế Song Tử, chúng ta không thể lộ diện, nếu không…”

“Sẽ rất nguy hiểm!”

Diệp gia và Kỷ gia, bề ngoài hòa thuận, nhưng lại ngầm đấu đá với nhau.

“Phù…” Diệp Thiêm thở ra một hơi, đột nhiên cười lạnh:

“Không sao.”

“Không thể lấy được Tinh Tộc, chúng ta có thể mua Nguyên Tinh, Nguyên Chất Siêu phẩm, vừa rồi chúng ta đã lấy được sổ sách của tiệm vàng bạc, hãy điều tra xem bọn họ nhập hàng từ đâu.”

“Ở thành phố này, chắc chắn sẽ có một điểm bán buôn Nguyên Tinh.”

“Chỉ cần có được một lượng lớn Nguyên Tinh, chuyến đi này của chúng ta cũng không uổng phí!”

Có thể nghe ra trong giọng nói của Diệp Thiêm có sự không cam lòng, nhưng lại bất lực.

Dù sao…

Gã ta đã chậm một bước.

Hơn nữa, Diệp Thiêm chỉ là nhị thiếu gia của chi thứ Diệp gia, còn Kỷ Yêu lại là người có hy vọng kế thừa vị trí gia chủ Kỷ gia, chênh lệch giữa hai người quá lớn.

Căn cứ của những người sống sót ở Đông Khu.

Nơi này vốn là một khu vui chơi giải trí dưới lòng đất, sau khi mạt thế ập đến, dưới sự cải tạo không ngừng của Tinh Đế Vô Ngân và những người khác, dần dần đã trở thành một căn cứ.

Tường thép dày mấy tấc có thể chống đỡ đạn pháo.

Hơn nữa, nơi này còn rất kín đáo, muốn ra vào phải đi qua một đường hầm dài hơn một trăm mét, cho dù bị cương thi tấn công cũng có thể chống đỡ được.

Có thể nói đây là một pháo đài!

Bên trong căn cứ.

Khu vui chơi giải trí đã được cải tạo thành mấy trăm căn nhà, ở trung tâm là con đường hình chữ thập và quảng trường, đủ cho mấy nghìn người sinh sống.

Tất nhiên…

Là trong trường hợp vật tư đủ.

“Người từ thế giới khác…”

“Khư Giới!”

“Hồng Trạch vực.”

“Lãng khách…”

Sau khi trải qua nhiều lớp kiểm tra, bốn người vừa mới vào căn cứ, đủ loại âm thanh đã truyền vào tai bọn họ.

Nhìn vào trong.

Không chỉ có Tinh Tộc, mà còn có đủ loại chủng tộc kỳ lạ khác.

Có người khổng lồ cao gần ba mét, có người mang cung tên, da dẻ kỳ lạ, cũng có pháp sư mặc áo choàng, tay cầm pháp trượng.

Rõ ràng…

Ngoài Chu Giáp ra, những người khác đến mảnh vỡ thế giới này trong thời gian qua cũng đã dùng đủ loại cách để đến căn cứ của những người sống sót ở Đông Khu.

0.45849 sec| 2407.055 kb